Sehwa ngoảnh mặt đi như muốn nói rằng cậu không muốn tham gia. Rõ ràng là khiêu khích, là cuộc cãi vã hằng ngày. Tuy nhiên, việc cậu đã quen với điều đó đâu có nghĩa là cậu không quan tâm đến cách họ đối xử với mình. Cậu biết rõ họ làm vậy để chọc tức cậu, vì không muốn bị thao túng, cuốn vào cuộc chơi của họ nên cậu cố tỏ ra không để tâm, phớt lờ họ.
Sakura, Hongdan, và đôi khi là tháng 3…
Cậu đã bảo họ hàng trăm lần là đừng gọi cậu bằng những cái tên đó, nhưng nào ai chịu nghe lời của một kẻ mắc nợ, một kẻ ngốc hay một kẻ bán thuốc cả. Mặc dù vậy, Sehwa vẫn nhắc đi nhắc lại không biết mệt mỏi:
Tên tôi không phải là Sakura, Hongdan hay tháng 3, mà là Sehwa, Lee Sehwa.